Sunday, March 17, 2013

Kế hoạch quyết tâm học Anh chắc thắng năm 2013.


Cái này chỉ dành cho những bạn Gà quyết tâm học tiếng anh đến cùng thôi nhé. Còn nếu bạn làm theo kiểu nửa vời thì tốt nhất đừng làm cho mất time vì chắc chắn là kết quả của những cái gì mà mình làm hời hợt sẽ chả có gì đáng kể đâu.

  1. Hiểu thực tế, kiếm tìm động lực.
-   Thời buổi kinh tế khó khăn thế này mà không có tiếng anh thì cạp đất mà ăn. Nhà không có cơ to, không bợ đỡ thì tốt nhất nên tự lo lấy thân đừng mong vào những cơ hội viển vông.

-   Sẽ bị lép vế và bệp dí như con gián nếu số đen gặp hội bắn tiếng anh như gió . Bao nhiêu quê mùa bao nhiêu tự ti cứ thế mà tuân ra ầm ầm => tìm lỗ mà chui vào.

-  Có tiếng anh mình sẽ tự tin thế nào? Chỉ cần tự tin thôi thì có thể nói chuyện bất kì ai và đi bất kì đâu. Thời buổi này thì tiếng anh có giá trị hơn cả bằng giỏi. Dù bạn có học trường nào nếu nói được tiếng anh thành thạo thì ra trường chả phải lo lương dưới 1000$. Mình biết rất nhiều người bằng đỏ với tiếng anh kém lương chỉ 5_6tr/ tháng mà thậm chí vẫn chưa có việc làm.

2. Thay đổi từ trong ra.
 
-          Vấn đề của mình là gì? Tại sao 7 năm không giỏi? Làm kiểu cũ kết quả y như cũ thôi. Có khi nào bạn nghĩ rằng mình thật sự sở hữu tiếng anh? Hay nghĩ rằng nó là 1 điều gì đó quá xa xỉ không thể với tới? Nghĩ thế nào cũng đúng vì thế muốn sở hữu tiếng anh thì phải đặt nó gần mình và luôn nghĩ rằng mình hoàn toàn có thể dùng nó . Đây là sự khác biệt cơ bản giữa những con gà tiếng anh với những đứa đỉnh cao. Đừng bao giờ cố gắng học anh khi trong đầu mình nghĩ là không thể dùng nó.


-          Kết bạn với nhiểu đứa bắn tiếng anh như gió ( dù ban đầu bạn có thể thấy hơi xấu hổ về mình nhưng nó sẽ cho bạn động lực ghê ghớm lắm đấy, tìm bằng được môi trường có những người như thế. Chia tay ngay với những đứa lừa học và tìm mọi lý do để thoái thác, gần họ bạn sẽ chỉ giống họ mà thôi.

- Thay đổi cuộc sống: cài đặt mọi thứ bằng tiếng anh xung quanh mình: bỏ ngay hết nhạc Hàn, phim Hàn, đọc tiểu thuyết đi....thay bằng nhạc Anh, Phim nói tiếng anh và đọc truyện tranh như Doremon bằng tiếng anh    ……

3. Chọn khóa học phù hợp.

 - Nếu không tự học được thì nên tới t.tâm học. Không làm gì tức là thất bại rồi.

-          Luôn nhớ quy luận 20/80 thay vì học nghe nói đọc viết thì nên học phát âm để nghe tốt hơn, nói tốt hơn => đọc=> viết….cái gì cũng muốn thì chả có gì cả bạn nhé.

-          Gà như mình thì nên bắt đầu học gì? Thử nghĩ đi từ lớp 6_12 được toàn những thầy cô dạy phát âm sai rồi vào đại học nghe như vịt nghe sấm. Có khi nào bạn được học phát âm bài bản hay chỉ như cỗ máy repeat  theo những thầy cô phát âm còn sai. Vậy thì làm sao mà nghe hiểu được, mà không nghe được thì xong đời rồi . Các gà nên lưu ý tới học phát âm đầu tiên nhé.

-          Sai lầm của những gà là muốn bắn thật nhiều khi chưa nạp đủ đạn. Chưa biết đọc 1 từ chuẩn xác đủ đầu cuối mà cứ theo đám đông đi học giao tiếp để giao tiếp như ai, mà thậm chí nhiều bạn nghe tiếng anh mù tịt cũng đi học giao tiếp rồi học xong giao tiếp đến inter rồi mà vẫn chả nói được lời nào. Học giao tiếp khi bạn đã nghe đủ hiểu người khác nói, nói được bâp bẹ và tiếng anh khá tốt rồi nhé.


4. lập kế hoạch hành động.

-          Ngay bây giờ vào thời điểm bạn đọc được những dòng này, người ta chỉ hơn mình ở  cái đi trước và cố gắng hơn thôi.

-          1 ngày nghe tiếng anh 8 tiếng: Sáng, chiều, tối nghe: cứ bật nhạc, phim mọi thứ bằng tiếng anh lên nghe không cần phải hiểu. Nghe đúng như trẻ con ngày xưa ấy luôn bị tra tấn bởi những giọng nói của bố mẹ thế là bập bẹ tự nói được. Nấu cơm, ăn cơm, quét nhà, đến trường, buổi tối facebook lúc nào cũng đặt chế độ tự động phát tiếng anh tới đến khi đi ngủ mới thôi, không cần phải hiểu bạn nhé, rồi sẽ hiểu.

-          Ra quy định: trong phòng chỉ nghe nhạc tiếng anh, phim nói tiếng anh, mọi thứ bằng tiếng anh thôi không sẽ bị phạt 10k/ lần vi phạm. Nếu có thể đặt quy định chỉ nói tiếng anh thì tốt, lúc đó chúng ta sẽ tìm mọi cách diễn đạt bằng được dù có nhìn ngố tới đâu. Tự tạo môi trường tiếng anh quanh mình nhé.

-          Chủ động học tiếng anh 1 giờ/ ngày. Chủ yếu ngồi nghe nhạc , xem phim, không quên nhại theo và nhại bất cứ lúc nào có thể.

-          Cơ bản thế thôi giờ đi ngồi nghe tiếng anh đi bạn nhé.

Phương Bùi từ nhiều góc nhìn :D_chào đón 2013


Trong lúc mưa phùn lạnh lẽo thế này là lúc con người ta nên nhìn lại, nhìn lại những vui buồn đã qua và nhìn lại mình là ai trong cái thế giới rộng lớn này. Để làm gì ?  để ngẫm nghĩ để thật sự hiểu bản thân mình hơn và để biết mình phải làm gì tiếp theo trong năm 2013 để những người xung quanh mình hạnh phúc hơn và  để mình thấy mãn nguyện hơn.

Về bản thân: Mình là đứa thứ 2 trong gia đình 3  chị em, chị gái và em trai. Ở quê mọi người bảo mình là con lai nên thông minh, chẳng là Bố là người dân tộc Mường còn Mẹ dân tộc Kinh và mình hiển nhiên thành 1 cô gái dân tộc Mường ( Năm nhất đại học bạn bè biết mình dân tộc Mường +ngố  = bị gọi là đồng bào :D). Từ nhỏ mình đã sống độc lập và ít bám bố mẹ, đồng nghĩ với việc mình tự mọi thứ: tự ăn, tự học, tự quyết định.  Tại sao lại quá thoải mái với mình vậy?? vì cái mình mang về cho bố mẹ là 1 đống thành tích học tập: nào là giỏi nhất lớp, nhất trường, học sinh giỏi các cấp…Bố mẹ lúc nào cũng được phổng mũi mỗi khi đi họp phụ huynh và với những người xung quanh. Là đứa nghịch khỏi phải nói và chả biết sợ trời đất là gì ( có thể  hồi nhỏ mình ngốc quá thôi chứ giờ biết sợ 1 số cái :D)  sẵn sàng nhảy xuống đập nước sâu gấp 2 mình khi không biết bơi , hay trời mưa sấm chớp đùng đùng ở quê là sợ lắm ( nhiều người bị sét đánh mà) nhưng mình vẫn đi tắm mưa và khi về nhà bị đáng tím mông :( . Nghĩ lại thấy mình nghịch và liều quá) Quay lại với thực tại giờ mình không còn suy sinh dưỡng và nghịch ngợm như hồi nhỏ nữa nhưng tích cách vẫn phởn phơ,vô tư, độc lập và máu chiến như thế cái khác là giờ không hoang dại như thế nữa.  Mình là đứa 2 mặt : 1 mặt là 1 cô gái mạnh mẽ,  cứng đầu ,  như con trai và tham vọng khỏi phải nói. Mặt khác  là 1 cô gái tình cảm, nhạy cảm, yêu trẻ con và muốn lấy chồng rồi :D  Giờ mình thích nhiều cái và không thật sự đam mê cái gì và khi đã thích là nhích thôi.

Phía gia đình:  Bố mẹ cài đặt trong đầu rằng’’ mình có bị vứt ra biển cũng sống được ‘’ và biết mình là đứa cứng đầu cứng  cổ nên thường để cho mình quyết định mọi thứ ( tất nhiên là cũng ngăn cấm 1 số việc nhưng mình cứ bơ đi :D) mình học hành thế nào Bố Mẹ cũng chả quan tâm vì nó làm được nhiều thứ rồi. Giờ việc duy nhất mình hay bị la là ‘’ con gái tham vọng vừa thôi, rồi già xấu ra đấy chả ma nào nó lấy ‘’ và chị gái lần nào gọi điện ra cũng mắng mình cái câu tường tự. Em trai thì ngốc nghếch ít tham vọng cũng chỉ biết mình bảo gì nghe đó và nó luôn nghĩ rằng mình thông mình hơn nó mới làm được như thế nhưng thực ra chỉ bởi vì nó lười không chịu cố gằng thôi :(. Mối lo của gd cho mình chả biết phải làm thế nào ngoài chăm lo cho sức khỏe và nhan sắc hơn và cố gắng lấy chồng sớm :D

Phía họ hàng:’’ con bé này sẽ làm nên nghiệp lớn đấy nên có giúp nó cái gì cũng chắc chắn sẽ được báo đáp’’ chả thế mà mình vay được kha khá tiền :D. Được cái họ hàng nhà mình khá giàu có và khá nhiều người sẵn tiền nhưng cũng không kém phần ki bo, phải cái đứa não nhăn như mình mới vay được người khác đừng hòng:D

Phía người yêu: Có thể gói gọn trong vài từ thế này thôi : Với Anh em là’’ 1 cô gái đáng ngưỡng mộ nhưng nhiều cái rất ngốc và để làm vợ anh thì  còn xa lắm ‘’:D. Tất cả những cái ngu ngốc, tính xấu của mình Anh đều biết hết và tất nhiên Anh không tha cho  đâu mà bla bla… 1 quý cô thì phải…phụ nữ là người xây dựng mái ấm….hay phúc đức tại mẫu…….blabla. Hồi đầu mới yêu thì lẩm bẩm Anh gia trưởng thế mình cóc thèm, giờ thì  mới thấy những điều anh nói đều đúng cả và mình được tốt hơn, nhẹ nhàng hơn như hôm nay cũng nhờ cao thủ như Anh.  Nói thế chứ mình vẫn cứng đầu lắm, nhưng phải thì củ cải cũng phải nghe thôi.

Phía nhân viên: Chị giám đốc gì mà ‘’ tính phởn như trẻ con ấy’’ nhiều lúc vô tư quá thành ra lại vô tâm. Các bạn cho rằng mình đặc biệt nghĩ chả giống ai và có phần hơi quái dị. Rồi những gì  chị nói sao lúc nào cũng có vẻ đơn giản thế hay đôi khi mình làm việc theo cảm hứng và có phần bốc đồng. Mình không biết cách động viên nhân viên vì chị nghĩ rằng ai cũng giống chị có thể tự tạo động lực cho mình. Thật ngốc khi không biết rằng nhiều lúc mình cũng cần động viên lắm chứ.  Đấy là tất cả cái 1 mặt của mình trong công việc. Mặt sau thuộc phần tư kỉ ở nhà 1 mình ( cái này không nói đâu bí mật, nói ra xí hổ lắm :D). Mình thì không thích khen người khác theo kiểu nịnh nọt vì thế mình rất tiết kiệm lời khen nhưng đúng là mình ngốc trong nhiều thứ. Làm lãnh đạo phải biết tạo cảm hứng cho mọi người làm việc cũng như truyền tinh thần cho nhân viên, tự nhận mình chưa làm tốt điều đó nhưng chả hiểu sao hội nhân viên của mình cũng toàn đứa quái dị như mình chúng nó gắn bó và yêu thương nhau kinh khủng dù không cần sếp nó chăm lo. Tự hào về nhân viên mình lắm.

Về phía bạn bè: ‘’ đứa dở dở ương ương, hâm hấp và ngố nhất từng biết’’  và 1 đứa ‘’ gan to và có phần hơi viển vông’’ chả hiểu sao nói chuyện với những bạn  cũng khởi nghiệp sao mình bắn được nhiều thế nhưng khi nói chuyện với bạn bè chúng nó nghĩ khác mình thấy mù tịt thế. Mình không thích nói chuyện phiếm theo kiểu boy này đẹp zai hay con này thế nọ thế kia lắm cho nên khi nói chuyện với bạn bè mình khá ngố. Mình lao vào công việc từ năm nhất nên cũng ít khi đi chém gió với bạn bè, đời sinh viên của mình chả vui chơi mấy kể cũng hơi buồn L. Giờ chắc phải chơi nhiều hơn.

Phía người thích và yêu quý mình quen biết sơ sơ : Bạn ấy, chị ấy đáng ngưỡng mộ thật,  tất nhiên rồi họ chỉ nhìn thấy kết quả mình làm thôi mà có thấy được tổng thể con người  mình đâu. Nhưng cũng thấy vui vui vì ít nhất không thuộc thành phần ném đá mình và cũng góp phần cho mình thêm động lực.

Về phía hội những người ném đá mình: nhiều vô kể : Do mình ăn nói hơi thẳng tính và có những phát biểu động chạm. Mình chả có ý xấu xa gì chỉ mong ai đó nhận thức và tốt hơn thôi.

Hội những người thích và không thích mình nhưng bàng quan: Mình chả biết các bạn nghĩ gì nên không dám chém.

 
Đôi khi người  ta nhận ra được những tính xấu và nhược điểm của mình nhưng để thay đổi cần thời gian các bạn ạ. Mình tin rằng ai đó trong trong chúng ta cũng muốn thành công và được mọi người xung quanh yêu quý . Mình cũng mong như vậy chứ không phải theo kiểu phớt lờ tất cả bơ đi mà sống. Quan trọng là khả năng thích ứng và luôn giữ được những giá trị của riêng mình. Tôi hôm  nay khác tôi của ngày mai và của nhiều năm nữa đơn giản tôi trưởng thành hơn, hoàn thiện hơn và dù thế nào tôi vẫn là chính tôi 1 cô gái luôn thẳng thắn và luôn cố gắng tới cùng cho cái gọi là hạnh phúc và bình an thật sự trong cuộc sống.

Chúc các bạn ấm áp trong mùa đông khắc nhiệt này nhưng đừng ngủ nhiều quá nhé, thời gian trôi đi nhanh lắm đấy.

10 Lời khuyên về tư duy, thói quen và nguyên tắc sống cho các bạn trẻ muốn trở nên thành đạt


Đâu là sự khác biệt giữa những bạn trẻ thành công và số đông những bạn trẻ khác??? Phải chăng những người thành công họ may mắn hơn, tài năng và có IQ cao hơn??? Bí mật đằng sau đó cực kì đơn giản chúng ta đã nghe nhiều rồi biết nhiều rồi nhưng thực sự chỉ có số ít các bạn trẻ duy trì được nó để rồi thành công đến.

Tôi thấy rất thoải mái khi nói chuyện với những bạn trẻ thành đạt, bởi dường như có 1 sự đồng điều về lối tư duy, thói quen.... nó là cái luôn nằm trong bản thân bạn cho dù nó tốt hay xấu. Duy trì những suy nghĩ, thói quen tốt kết hơp với những nguyên tắc sống đúng đắn là chìa khóa. Những gì tôi chia sẻ dưới đây tôi không tự sáng tạo ra mà là những gì tôi đã thấy, đã nghe và đã cảm nhận được ở những bạn trẻ thành đạt, những người thành công và không thiếu sự trải nghiệm của chính bản thân mình.

1. Tuy bạn không phải là như bạn vẫn nghĩ, nhưng trong đầu bạn nghĩ gì thì bạn sẽ như thế đó. Cách cư xử bên ngoài sẽ bộc lộ con người bên trong của bạn. Vì thế hãy nghĩ tích cực ( u can do it), cũng đừng than vãn, bớt lý do, đừng kết tội hay phê phán ai hay bất cứ điều gì.

2. Ngày hôm nay, nếu làm lại từ đầu bạn sẽ làm gì khác với trước đây??? Bất kể là gì hãy bắt đầu thực hiện ngay đi. Mỗi ngày hãy làm đó để tiền gần tới mục tiêu của mình, đừng chờ và đừng đợi nữa cũng như đừng để đến ngày mai nữa nhé.

3. Sẵn sàng khởi nghiệp với niềm tin, với tinh thần dám nghĩ dám làm dù không có gì là chắc chắn...... cứ làm đi bởi không làm sao có kết quả sao biết ta có làm được hay không?

4. Phần lớn hạnh phúc và bất hạnh của bạn đều do người khác mang lại và đáp trả những gì bạn đã đem đến cho họ. Vì thế hãy chú trọng vào các mỗi quan hệ xung quanh mình bạn nhé và đừng quên hãy đối xử với người khác như cách muốn người khác đối xử với mình.

5. Những bạn trẻ giàu có hay những người muốn trở nên giàu có thì mỗi ngày họ luôn cháy bỏng ham muốn được độc lập về tài chính. Chính mong muốn này buộc họ phải suy nghĩ xem mình phải làm gì ngày hôm nay để kiếm được nó......vậy đừng có lười nghĩ nhé.

6. Thời gian là tiền bạc,  vì vậy bạn lúc nào cũng phải tìm cách làm việc nhanh hơn và tốt hơn. Học cách quản lý thời gian thật tốt và tập cho mình thói quen làm luôn và ngay các bạn trẻ ạ.

7. Có sai mới có đúng vì thế hãy cho phép mình được thất bại để mình hoc được thành công từ trong chính những thất bại ấy. Đừng bao giờ nghĩ rằng thế là hết....mọi thứ chả bao giờ là chấm hết khi bạn mắc sai lầm cả nếu chính bạn không có suy nghĩ như thế.

8. Dùng mọi nghịch cảnh hay thất bại của mình như là động lực để vượt qua khó khăn. Hãy luôn xác định tư tưởng khó khăn lúc nào cũng có nên hãy cứ coi nó bình thường đi thì sẽ vượt qua nó dễ dàng. Nếu bạn coi nó là núi thì bạn sẽ không muốn leo đâu.

9. Gánh lấy trách nhiệm về cuộc sống của mình bởi ngoài bạn ra chả ai có thể quyết định được cả. Nếu bạn muốn để cuộc sống đưa đẩy bạn thì đơn giản thôi bạn chả phải làm gì cả....

10. Những trở ngại tinh thần lớn nhất mà bạn phải vượt qua là những trở ngại do thiếu tự tin mà ra. Vì thế hãy tự tin lên các bạn trẻ nhé.  Đừng để 1 chút tự tị giết chết tài năng của bạn. Bạn tài năng và bạn có thể làm được.

Hãy luôn mỉm cười với mọi người các bạn nhé...............

Thành công chỉ đến với những ai không bỏ cuộc_ Làm thế nào đây?


Tôi không mong những note của mình phù hợp với tất cả các bạn,  Tôi viết cho những ai cần nó và từ đó nhận ra nhiều điều bởi tất cả chúng ta cần 1 cái gương để soi vào và tôi không là ngoại lệ.

Sau cái note đầu tiên với mong muốn các bạn trẻ hiểu rằng cuộc sống của mình là do chính bản thân mình quyết định và chính cái suy nghĩ hàng ngày ngự trị trong con người bạn thúc đẩy những hành động của bạn hàng  rồi kết quả tạo ra và tạo ra cuộc sống của riêng bạn mà bạn vẫn thấy nó hàng ngày đó. Bạn có quyền lựa chọn cuộc sống của mình và tự chịu trách nhiệm với nó. Một cuộc sống thoải mái nhẹ nhàng, không bị tiền bạc chi phối với hình ảnh là 1 người thành công hẳn là cuộc sống mà nhiều người hướng tới. Thành công với mỗi người có 1 quan niệm về nó khác nhau nhưng với Tôi ở đây là '' 1 suộc sống thoải mái về tài chính, được làm những việc mình thích, và nhiều người nhớ tới mình như 1 tấm gương để noi theo.

Nhưng gì tôi viết dưới đây là những gì tôi đã trải qua suốt 4 năm đại học, đó chỉ là những trải nghiệm của tôi thôi nhưng tôi tin rằng khi đọc các bạn sẽ thấy mình trong đó bởi con người luôn ngự trị những bản năng gần giống nhau và quyết tâm thay đổi quyết tâm đi đến cùng làm nên chính tôi.  Tôi xin lỗi nếu giọng văn của tôi có mang tính cá nhân, hay có hơi cứng nhắc không được mềm mại và lọt tai với một số người  bởi ban thân tôi thích thẳng thắn , quyết liệt và trên hết là tôi thấy mình nói hay và nhanh hơn viết( mình dốt văn mà).  Các bạn ơi không ai là hoàn hảo và mình cũng không biết thế nào là 1 người hoàn hảo, chỉ cố gắng tốt hơn hoàn thiện hơn mỗi ngày và tất cả chúng ta đang trong quá trình như vậy.

Có bạn hỏi rằng học không quan trọng tại sao phải phí thời gian mất 12 năm học làm gì. Lúc đó ta còn trẻ chưa nghĩ được gì nhiều, cũng chẳng có ai dạy, cuộc sống đơn giản chị cần học tất cả đều cho cha mẹ sắp xếp, cả cái xã hội này như thế và tôi cũng vậy chỉ biết học hành để rùi khi bước chân vào đại học trải qua nửa kì học đầu tiên mà tôi chán ngấy( đấy là tôi thôi còn tôi không biết bạn thế nào?). Những câu hỏi đặt ra mình cứ đi học mãi thế này hết 4 năm ư?  ai cũng giống nhau cứ đến trường rùi lại về rùi 4 năm nữa mình làm gì?.  Và có những  hôm mất cả ngày ở trường mà mình chả học được gì nhiều trong khi  ra ngoài  mình vẫn là 1 con gà thiếu đi các kỹ năng sống . Nhiều lần gặp những người giỏi họ từng trải nhiều và với tôi họ là con cáo đang cười thầm trước 1 con gà như tôi. Tôi cũng ngại và xấu hổ lắm nhưng chính những điều đó cho tôi động lực học hỏi nhiều hơn và thế là sang kì 2 tôi ít xuất hiện trên trường thay vào đó là ra ngoài học hỏi từ những người đi trước giỏi hơn mình. Tôi đã làm gì? tôi tham gia các hội thảo chia sẻ của những người thành công, tôi đọc sách kĩ năng, tư duy để có kiến thức đi vào thực hành, tôi tham gia bán hàng để rèn cho mình sự tự tin, không đỏ mặt khi phải đứng trước đông người và không tức giận hay không nản khi phải nhận những lời từ chối. Tôi tham gia vào 1 nhóm các bạn trẻ mà hồi đó tôi nghĩ là giống tôi thích kinh doanh, muốn rèn luyện bản thân và cũng chán cái sự học trên trường. ....Kết quả cuối năm nhất đứa con để của mình ra đời 1 shop thời trang được lập nên ( tất nhiên luôn có sự giúp đỡ từ những người bạn của tôi, những người cũng dám nghĩ và dám làm như tôi hồi ấy)..................tiếp theo ......

Điều quan trọng nhất ở đây là cái gì cho tôi quyết tâm và đi đến cùng như vậy? Bản năng bẩm sinh dám nghĩ dám hay cái tính liều lĩnh ngự trị trong mình từ bé ? Có phải thế không? Thế tại sao tôi không khởi nghiệp từ hồi cấp 2, cấp 3 đi mà phải đợi tới tận năm nhất đại học?  Tất cả bởi tôi phán chán phát ngán với cái cuộc sống mình đang sống lúc đó, ngày nào cũng như ngày nào để rùi cuộc sống đi vào bế tắc không chút ý nghĩa để tới khi ra ngoài tôi vẫn là 1 con gà:((.  Tôi không thể sống thế này mãi được, tôi tham vọng và tôi thích khởi nghiệp cơ mà tại sao tôi cứ phải lãng phí thời gian để ở ngoài kia có bao bạn trẻ tài năng , họ đã thành công và họ đã làm rùi đấy. Cứ tiếp tục cuộc sống như thế này thì mình mãi là 1 đứa bình thường chả có gì đặc biệt và không ai biết đến. Một cuộc sống như vậy liệu tôi có cảm hấy thoải mái, có vui vẻ và hạnh phúc không? Chắc chắn là không rồi bởi ngay lúc này đây mình đang chán lắm và mình cứ để nó qua đi mà không làm gì cả thì 3 hay 4 năm nữa mình sẽ vẫn chán thế này thôi. Ôi không mình không muốn thế phải thay đổi ngay và tôi học được rằng'' muốn cuộc sống của bạn thay đổi cần phải thay đổi banr thân mình trước''. Đọc sách là cái đơn giản nhất và dễ làm nhất khi mới bắt đầu bởi  chả có ai chỉ bảo và cuốn '' dạy con làm giàu'' là cuốn sách đầu tiên tôi đọc. Đọc xong tôi mới thấy tiếc là tại sao mình không được đọc những thứ như thế này sớm hơn, tại sao hồi cấp 3 mình chỉ biết học mà không tìm những cuốn thế này mà đọc có phải đỡ phí mất cả nửa kì học . Nhưng thôi mọi thứ mới chỉ là bắt đầu và mình bắt đầu làm đây.....''Mình có thể làm được'' đó là cái đầu tiên tôi thay đổi và cứ thế nó ngự trị trong tôi từ đó đến bây giờ. Đấy là lý do vì sao tôi mong trước tiên các bạn trẻ cần thay đổi suy nghĩ của mình theo hướng có thể làm được và duy trì được nó. Như người ta vẫn nói khởi nghiệp ban đầu vất vả, đau tim lắm nhưng thành công đến thì ......


Tại sao tôi làm được và lấy động lực từ đâu để quyết tâm đi đến cùng. Cái này chỉ đúng khi bạn đã bắt tay vào làm rùi thôi nhé chứ nó chỉ có trong suy nghĩ thôi thì chưa đủ đâu. Bởi từ suy nghĩ đến hành động lại còn là 1 quá trình gian nan bạn phải vượt qua những chướng ngại vật to đùng trước mắt như  tài chính, gia đình, bạn bè,  và những người xung quanh. Đây là những động lực tinh thần mà tôi hay dùng... có thể nó chỉ đúng với tôi... nhưng biết đâu nó lại có tác dụng với các bạn.

1. Luôn duy trì suy nghĩ '' tôi có thể làm được'' , tôi phải làm được. Nó vô hình nhưng nó là cái chi phồi đến tất cả những hành động của bạn. Bạn phải kiểm soát nó thật tốt chứ đừng để nó kiểm soát mình.

2. Hãy tưởng tượng nếu mình thất bại thì cuộc sống của mình sẽ quay lại như trước đây bế tắc, chán nản không lối thoát.  Không chỉ có vậy bố mẹ lại trách mẳng không tin tưởng vào mình, bạn bè chê cười'' đã bảo rùi không nghe''....1 loạt những lời đàm téo chê bai bởi cái xã hỗi này phần đa người ta chỉ chờ  đến khi có những người thất bại để có chuyện để nói để che bai thôi trong khi mình chả làm được gì ( tính xấu thế không biết).......lấy những cái đó làm sức mạnh nhé.

3. Khổ nhất là phải phụ thuộc và bị tiền bạc chi phối và nếu như mình thành công thì sẽ thoải mái về tài chính, sống 1 cuộc sống nhẹ nhàng hơn, được làm những việc mình thích và đam mê chẳng có happy nào bằng.  Thế giới đó là thế giới đáng để mơ ước các bạn trẻ ơi. Tôi không ngại nói ra rằng ngày xưa gia đình tôi sống không hạnh phúc, cãi nhau rất nhiều và 9 trong 10 lần đó đều liên quan đến thiếu tiền và phụ thuộc vào tiền bạc. Mỗi lần nghĩ như vậy tôi cố gắng hơn tôi nỗ lực hơn vươn tới cuộc sống tôi mong muốn.

4. Hãy tưởng tượng tới 1 cuộc sống khi bạn đã thành công rồi, không bị tiền bạc chi phối rồi thì bạn sẽ như thế nào?( nhiều người ngưỡn mộ)  mình sẽ làm gì? Ôi có quá nhiều thứ để làm. Đi du lịch vòng quanh thế giới này, làm tư thiện, xây trại trẻ mồ côi ( đấy là những thứ tôi thường nghĩ đến). Nó cho tôi động lực bước tiếp mỗi khi muốn bỏ cuộc.

5. Hãy nhìn vào những người đã thành công rùi mà cố gắng, họ làm được và mình cũng có thể làm được. Tôi khuyên bạn nên có 1 cố vấn bên cạnh mình để mỗi lần bạn down người đó là  chính nguồn động viên và cho bạn động lự. Vì lúc đó không ai hiểu bạn đâu bởi ban đầu số đông ngăn cản bạn rồi và họ sẽ chỉ khuyên bạn bỏ cuộc thôi thậm chí là họ còn hả hê khi thấy bạn như thế ấy.

6. Hãy nghĩ đến những đứa chê bai mình, thách thức mình cho họ thấy họ đã sai lầm như thế nào để mà cố gắng( hơi xấu tính một chút nhưng có tác dụng lắm đấy)

7. Nghĩ rằng khi mình thành công mình sẽ giúp được nhiều người khác cũng thành công như mình. Cái cảm giác thay đổi cuộc sống của ai đó mà mình chính là người cho họ động lực nó happy khó tả lắm, tôi thích cái cảm giác ấy:))

8. Hãy nghĩ tới lúc mình muốn mua 1 cái gì đó mà không có tiền ..... những khó khăn vì thiếu tiền........ những tự ti chỉ vì không có tiền...... Khiến bạn sẽ không muốn bỏ cuộc nữa.

9. Mỗi lần tôi chán nản, mỗi lần muốn bỏ cuôc lắm rùi lúc đó tôi lại tự nhủ với bản thân mình rằng'' Cố lên Phương ơi chỉ 1 lần này nữa thôi mày sẽ vượt qua rùi mày sẽ thành công'' kết hợp với các cách tao động lực 1,2,3,4,5,6,7,8 ở trên thế là tôi lại vượt qua. Mỗi lần vượt qua là tôi lại mạnh mẽ hơn quyết tâm hơn và thế là những lần sau đó tôi vượt qua dễ dàng hơn lúc đó mới thấm cái câu'' vượt qu 1 lần sẽ dễ dàng vượt qua những lần khác nữa'' Và những ai bỏ cuộc thì cũng rất dễ dàng bỏ cuộc những lần sau nữa. Cho đến khi khó khăn trở ngại chỉ là 1 vấn đề nhỏ trong quá trình tiến tới thành công.

.................còn rất nhiều những nguồn động lực tinh thần be bé khác xuất phát từ  cuộc sống tôi cũng lấy đó làm động lực .....trên hết là động lực hoàn thiện bản thân mình..............

Đây chỉ là nguồn động lực cho bạn quyết tâm đi đến cùng thôi nhé. Còn con đường đi đến thành công là cả 1 quá trình đòi hỏi nhiều thứ ở bạn như  tư duy đúng đắn, kiến thức,  kỷ luật, quyết đoán,  các kỹ năng mềm, các mối quan hệ..... Nhưng trên hết là  duy trì ý chí sắt thép không bao giờ bỏ cuộc. Bởi tất cả đều có thể học được có sai mới có đúng và dần dần sẽ làm tốt hơn và hoàn thiện mình.

 Các bạn trẻ ơi hãy nuôi trong mình động lực để vượt qua tất cả, để đứng dạy mỗi khi bạn vấp ngã nhé. Để bỏ qua tất cả những lời đàm tếu của những người xung quanh. Tôi tin rằng bạn sẽ thành công nếu có 1 tư duy đúng đắn và có đủ động lực để đi tới cùng. Người ta làm được, tôi làm được và người tiếp theo là bạn đấy........................

Mình là con người lười viết bởi mình nói hay hơn là viết nên chỉ hay nói thôi mà quên đi rằng sẽ có lúc mình phải viết những dòng chia sẻ này.  Khổ thế đấy, có thể chèn thêm hình ảnh vào thì các  bạn đọc sẽ dễ hiểu hơn, hay nếu như mình viết văn hay thì các bạn sẽ dễ lọt tai hơn, nhưng tôi chưa làm được và tôi đang vấn cố gắng hoàn thiện mỗi ngày.

P/s: Bạn nào thích thì like và share cho mọi người cùng đọc nhé,  vì ở ngoài kia có nhiều người cần nó và để mình có thêm động lực để viết tốt hơn.

Tôi làm được, Tôi đã thành công ……….tôi khác các bạn chỉ duy nhất 1 điều.


Hôm nay là 1 ngày đầy công việc , phải đi nhiều nơi và cuối ngày tôi thật sư rất mệt nhưng vẫn phải viết cái note này để giải tỏa bao trăn trở và mong sao nhiều người biết sớm hơn sẽ thành công sớm hơn.  Thời gian gần đây tôi nhận được rất nhiều thư từ học viên sau những buổi chia sẻ về tư duy của tôi trên các lớp học. Đa phần là những lời khen và thán phục cùng những lời cảm ơn chân thành. Và các em cũng không quên tâm sự cho tôi hoàn cảnh xô đẩy, suy nghĩ  tiêu cực và cuộc sống trôi đi nhạt nhẽo, vô nghĩa của mình. Để rùi sau khi nghe tôi chia sẻ xong các em mới quyết tâm lập trình lại cuộc sống để quãng đời sinh viên thật giá trị. Tôi vui vì điều đó nhưng tôi cũng buồn vì chưa lúc nào như lúc này đây tôi thấy cái sự lười nhác, lười nghĩ , thụ động, an phận, dựa dẫm,hay lý do, hành động theo đám đông, hay ca thán và đổ lỗi cho hoàn cảnh như thấy ở sinh viên Việt Nam mình bây giờ.  Một việc xảy đến đa số mọi người nghĩ ngay đến việc thoái thác, ca thán đổ lỗi hay dùng bất cứ lý do gì để đổ lỗi cho hoàn cảnh….mà không biết rằng phía sau đó tất cả ở chính con người bạn. Tôi hãy vẫn nghe người ta ca thán ‘’ sao số mình khổ thế, sao mình toàn gặp đen đủi, sao mình lại sinh ra trong gia đình nghèo,...ca thán là những lời dễ nhất trên trời này nên ai cũng hay dùng,  hầu hết chỉ biết ngồi ca thán thôi nhưng không cố gắng không nỗ lực vươn lên từ chính hoàn cảnh ấy đến khi có những người cũng trong hoàn cảnh đó học đã vượt qua khó khăn, họ đã thành công trong khi có những người vẫn đang ngồi ca thán đổ lỗi cho hoàn cảnh. ‘’ Hoàn cảnh hay sự việc xảy ra như thế nào không quan trọng, quan trọng là cái cách bạn phản ứng với nó’’ các bạn nhé. Cũng như trước khi nghĩ  về 1 việc định làm có người nghĩ tôi không thể làm được, tôi không đủ kiến thức, không đủ kinh nghiệm và không đủ tài năng, hay tôi không có thời gian, bố mẹ và bạn bè tôi ngăn cấm, tôi không có tiền…..1 đống lý do để ngăn cản mình không làm  ….và thế là bỏ cuộc ( hành động dễ dàng nhất người ta hay làm)….Vấn đề cốt lõi ở đây dẫn đến tất cả những hành động trên là chính suy nghĩ mà các bạn đang sở hữu.  Cùng là 1 việc tại sao có những người làm được có người lại không thể….có phải hoàn cảnh không( cái này chỉ chiếm rất nhỏ thôi các bạn nhé, đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh) có phải người ta tài năng hơn, thông minh hơn bạn ( IQ chỉ chiếm 5% trong thành công 1 người) trên hết vẫn là lối suy nghĩ, tư duy của các bạn chiếm đến 90%. Có người nghĩ tôi không thể làm được( lôi 1 đống lý do abcxyz…=> hành động chả làm gì cả ( dần dần cứ để nó qua đi rùi  bỏ cuộc…) => bạn trả làm được gì và bạn cũng chả nhận được gì. Nhưng chúng ta nghĩ ngược lại ‘’ tôi có thể làm được’’ hành động và kết quả như thế nào chắc bạn cũng nghĩ ra……………Vấn đề cốt lõi ở đây. Đa số các bạn hành động theo thói quen suy nghĩ và kết quả các bạn nhận được cũng đúng với suy nghĩ của bạn sở hữu. Tôi nghĩ tôi làm được còn bạn thì nghĩ không thể.  Vấn đề gốc rễ ở đây là''suy nghĩ của chính bạn, 1 suy nghĩ lạc lối dẫn bạn đến số đông''Có phải thói quen sũy nghĩ như thế khó thay đổi? không đâu các bạn nhé có thể thay đổi được bởi bản  thân con người mạnh mẽ hơn những thói quen đó.Tôi nhận ra rằng khoảng 10% biết đến điều này nhưng thật sự làm nó biến nó thành hành động tạo kết quả chỉ có khoảng 1%. Và 1% này đều là những người thành công và giàu có nhất trong xã hội này về cả vật chất và giá trị tạo ra.


Về phần mình tôi  là đứa gan lì và không nghe theo những kiến hay sắp xếp từ gia đình vẽ cho mình “ học  bằng giỏi, học lên tiến sĩ ấm lấy thân….’’ Bố mẹ nào chả khuyên con như  thế nhưng xã hội bây giờ khác rùi’’ Chăm chỉ học hành không mang lại cho bạn thành công nếu thiếu đi một tư duy đúng đắn hay những  nguyên tắc cũng như các kỹ năng sống.  Tôi sinh viên K47 Ngoại Thương  ( ngôi trường mà bao người mơ ước để rùi rất nhiều bạn trẻ vào Ftu rùi vẫn luôn ngồi mơ mọng sau này ra trường kiếm được chỗ làm ngon lành lương cao, tôi chỉ cười khi có người nghĩ như vậy, tôi nhìn vào  thực tế). Thế mà đến giữa năm thứ nhất tôi chả thèm mò đến trường chỉ đi thi giữa kì và cuối kì. Bởi tôi nghĩ rằng tôi chả nhẽ phải giống như đa số sinh viên các bạn cứ đến trường hoặc có đứa ngồi chăm chỉ ghi chép, hoặc ngồi chém gió không thì lại ngủ. Đời sinh viên chỉ có ngày đi học , ăn ,chơi rùi ngủ thôi sao? Nhạt nhẽo … thế mà đa phần sinh viên mình như thế. Cái thời sức khỏe có sáng tạo có tại sao cứ sống 1 cuộc đời vô vị thế mà ko làm gì chứ. Tôi thấy bao người học hành chăm chỉ có bằng giỏi nhưng có giàu có gì đâu có chăng là 1 công việc bình thường và cuộc sống bình thường . Tôi ghét kiểu suy nghĩ cổ hủ kiểu suy nghĩ đám đông an phận  như thế. Hồi nhỏ tôi lì lắm bố mẹ tôi đánh không thèm khóc trong khi chị và em tôi chưa đánh đã khóc. Chị và em sợ trời mưa sấm sét nhưng tôi cứ ra ngoài tắm mưa dù về nhà bị đánh tơi bời.…Tất cả làm nên tôi bây giờ 1 đứa gan lì, dám nghĩ dám làm và rất máu chiến hay  máu khởi nghiệp  ( người ta vẫn gọi là bẩm sinh đấy nhưng cái này không quan trọng nhé, khởi nghiệp hay tư duy đều có thể học được, và có rất nhiều bạn bè của tôi như thế và họ đã thành công ). Thời sinh viên bạn bè tôi chỉ thấy tôi đi thi giữa và cuối kì là chính thi thoảng mò lên lớp gặp bạn bè chơi 1 tí. Tôi làm gì thời gian đó ? tôi ra ngoài học hỏi, tôi đi bán hàng( tôi khá có duyên bán hàng tốt) ….Tôi thích thời trang và tôi muốn mở 1 cái shop thời trang. Lúc đó tôi gần cuối năm nhất, tiền không có, không có kinh nghiệm gì về thời trang, tôi nói tôi mở shop mẹ tôi mắng tơi bời ( chắc bạn cũng hình dung ra và còn ko cho tôi 3tr/ tháng đi học J), bạn bè bảo không làm được kèm một  đống lý do…. Nếu tôi nghe theo họ, nếu tôi như bao người tôi đã bỏ cuộc nhưng không tôi lấy đó làm động lực quyết tâm làm cho bằng được, nếu tôi không làm lúc đó  đã không có tôi bây giờ. Tôi đã làm và mở Shop thời trang đầu tiên vào cuối năm nhất với số vốn 50tr đi vay khắp nơi( vay vốn là cả 1 câu chuyện dài tôi làm được trong khi rất nhiều người mún làm nhưng vì ko tiền mà bỏ cuộc) . Vượt qua 1 lần vượt qua những lần sau đó thật dễ dàng ( giống như 1 thói quen chính vì thế tôi khuyên học viên đừng bao giờ bỏ cuộc vì bỏ cuộc 1 lần bạn sẽ bỏ cuộc nhiều lần nữa)… kết quả Shop thứ 2, thứ 3 tiếp tục mở ra sau 1.5 năm với quy mô càng lớn và tất nhiên lợi nhuộn càng nhiều.’’ Năm 3 tôi được lên báo sinh viên nghìn đô’’ thực tế tôi còn kiếm được nhiều hơn thế. …..Sau đó tôi muốn học CFA nhiều người lại ngăn cản “ bạn tôi bảo mày mà đõ tao bái mày làm sư phụ vì đi học trên trường không đi sao mà biết những vấn đề tài chính đó, hay anh bạn tôi nói khó lắm em ơi e phải bỏ 2 cái shop của em đi và bỏ luôn người yêu 1 ngày học 6 tiếng mới đỗ) ….tôi vẫn đỗ ngon lành  mà không phải bỏ cái gì…...Tôi chả học giỏi hơn nhưng bản thân tôi chưa bao giờ nghĩ mình trượt cả và luôn nghĩ sẽ đỗ thôi…..vấn đề là ở suy nghĩ đó đấy.  Tôi kể về bản thân tôi không phải để khoe khoang, bởi cho đến bây giờ những việc mình đã làm tôi thấy bình thường,  tôi cũng giống như các bạn thôi chỉ có điều tôi suy nghĩ khác đa số các bạn. Tôi nghĩ tôi làm và tôi tin mình có thể làm được. Mong muốn của tôi khi viết note này mong tất cả các bạn đọc được hãy lập trình lại tư duy thay đổi suy nghĩ theo hướng tích cực để cuộc sống của mình ý nghĩa hơn , tôi làm được và bạn cũng làm được nếu bạn cũng nghĩ như tôi. Đừng bao giờ bó buộc mình hay giới hạn mình trong 1 vòng tròn nhỏ khép kín mà hãy mở rộng nó ra bởi bạn có đủ dũng khí đủ tài năng làm được nhiều thứ hơn bạn nghĩ . Đừng quá chú trọng vào học hành mà hãy chú trọng vào tư duy thành công, các nguyên tắc sống hay các kỹ năng mềm. Không quan trọng là bạn học trường nào quan trọng là trong môi trường đó bạn làm gì và làm được gì bạn nhé. Vì thế đừng tự ti sẽ mất đi nhiều cơ hội đến với mình đó.

Sang năm 4 tôi bắt tay vào mảng đào tạo ( theo nhiều người thì đây là mảng không phải thế mạnh của tôi bởi họ cho rằng tôi hợp với ngành thời trang, làm đẹp và nhà hàng hơn). Nếu tôi không làm thì chắc chắn rằng tôi không bao giờ nhận ra mình lại tâm huyết và đam mê với lĩnh vực này như thế. Tôi đã làm tốt hơn những gì mình nghĩ Harvard ngày một đi vào lòng người bởi nơi đây các bạn là gia đình của tôi. Vậy các bạn trẻ nhé đừng là đám đông đừng là người bình thường hãy khác đi bởi tôi tin rằng nếu bình thường bạn sẽ không thỏa mãn đâu. Nếu bạn nào muốn đi làm ở các tổ chức hãy là người tỏa sáng, truyền cảm hứng cho người khác chứ đừng đi làm 1 ngày 8 tiếng về cho xong không chút dư âm để lại. ….Đừng nghĩ mình học kỹ thuật chỉ để làm kỹ thuật nhé, mình biết nhiều người học kỹ thuật
nhưng làm kinh tế rất giỏi và thành công.  Nếu bạn nào muốn khởi nghiệp thì hãy cứ lên kế hoạch tìm hiểu, học hỏi và bắt tay vào làm đi bỏ qua tất cả những cản trở xung quanh mình ( họ là đám đông họ chả dám làm nhưng thích cản trở người khác…thế thì kệ đi) rùi sẽ có kết quả, đừng nản đừng bỏ cuộc mỗi khi thất bại bởi có sai mới có đúng, lấy đó là động lực tiến lên….

Tôi  chả viết nữa đâu ( tôi  thấy mình nói nhanh hơn là viết ấy). Mong các bạn trẻ nhớ nhé .tất cả là ở chính bạn, chính suy nghĩ cản bản thân mình, suy nghĩ đó tạo ra cuộc sống của bạn. Tương lại của bạn so chính bạn quyết định và đừng để ai quyết định thay bạn. Quan trọng lắm một tư duy tích cực và tôi tin bạn có thể làm được… Đừng ngồi băn khoăn là đam mê của mình là gì mới làm nhé vì mọi thứ tôi làm mới đầu tôi chỉ thích thôi và sẽ  có lúc nào đó bạn tìm ra đam mê của mình như chính tôi đã tìm ra nó khi làm giáo dục. Có làm mới biết được.

Nếu bạn muốn thành công trước tiên phải thay đổi tư duy, suy nghĩ  theo cái cách mà người thành công vẫn nghĩ ( theo tôi chiếm 90% làm nên thành công của 1 người)  nó là tiền đề cho mọi thay đổi khác …..Ngoài ra còn có những nguyên tắc sống, thái độ, những kỹ năng mềm ….tạo nên điều kiện đủ.

Tôi làm được, tôi đã thành công bởi tôi chị khác bạn duy nhất 1 điều tôi luôn nghĩ ‘’mình có thể làm được’’ đơn giản thế thôi, niềm tin đó cho tôi sức mạnh, cho tôi động lực học hỏi và sự quyết tâm đi đến cùng.