Sunday, March 17, 2013
Hôm nay là 1 ngày đầy công việc , phải đi nhiều nơi và cuối ngày tôi thật sư rất mệt nhưng vẫn phải viết cái note này để giải tỏa bao trăn trở và mong sao nhiều người biết sớm hơn sẽ thành công sớm hơn. Thời gian gần đây tôi nhận được rất nhiều thư từ học viên sau những buổi chia sẻ về tư duy của tôi trên các lớp học. Đa phần là những lời khen và thán phục cùng những lời cảm ơn chân thành. Và các em cũng không quên tâm sự cho tôi hoàn cảnh xô đẩy, suy nghĩ tiêu cực và cuộc sống trôi đi nhạt nhẽo, vô nghĩa của mình. Để rùi sau khi nghe tôi chia sẻ xong các em mới quyết tâm lập trình lại cuộc sống để quãng đời sinh viên thật giá trị. Tôi vui vì điều đó nhưng tôi cũng buồn vì chưa lúc nào như lúc này đây tôi thấy cái sự lười nhác, lười nghĩ , thụ động, an phận, dựa dẫm,hay lý do, hành động theo đám đông, hay ca thán và đổ lỗi cho hoàn cảnh như thấy ở sinh viên Việt Nam mình bây giờ. Một việc xảy đến đa số mọi người nghĩ ngay đến việc thoái thác, ca thán đổ lỗi hay dùng bất cứ lý do gì để đổ lỗi cho hoàn cảnh….mà không biết rằng phía sau đó tất cả ở chính con người bạn. Tôi hãy vẫn nghe người ta ca thán ‘’ sao số mình khổ thế, sao mình toàn gặp đen đủi, sao mình lại sinh ra trong gia đình nghèo,...ca thán là những lời dễ nhất trên trời này nên ai cũng hay dùng, hầu hết chỉ biết ngồi ca thán thôi nhưng không cố gắng không nỗ lực vươn lên từ chính hoàn cảnh ấy đến khi có những người cũng trong hoàn cảnh đó học đã vượt qua khó khăn, họ đã thành công trong khi có những người vẫn đang ngồi ca thán đổ lỗi cho hoàn cảnh. ‘’ Hoàn cảnh hay sự việc xảy ra như thế nào không quan trọng, quan trọng là cái cách bạn phản ứng với nó’’ các bạn nhé. Cũng như trước khi nghĩ về 1 việc định làm có người nghĩ tôi không thể làm được, tôi không đủ kiến thức, không đủ kinh nghiệm và không đủ tài năng, hay tôi không có thời gian, bố mẹ và bạn bè tôi ngăn cấm, tôi không có tiền…..1 đống lý do để ngăn cản mình không làm ….và thế là bỏ cuộc ( hành động dễ dàng nhất người ta hay làm)….Vấn đề cốt lõi ở đây dẫn đến tất cả những hành động trên là chính suy nghĩ mà các bạn đang sở hữu. Cùng là 1 việc tại sao có những người làm được có người lại không thể….có phải hoàn cảnh không( cái này chỉ chiếm rất nhỏ thôi các bạn nhé, đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh) có phải người ta tài năng hơn, thông minh hơn bạn ( IQ chỉ chiếm 5% trong thành công 1 người) trên hết vẫn là lối suy nghĩ, tư duy của các bạn chiếm đến 90%. Có người nghĩ tôi không thể làm được( lôi 1 đống lý do abcxyz…=> hành động chả làm gì cả ( dần dần cứ để nó qua đi rùi bỏ cuộc…) => bạn trả làm được gì và bạn cũng chả nhận được gì. Nhưng chúng ta nghĩ ngược lại ‘’ tôi có thể làm được’’ hành động và kết quả như thế nào chắc bạn cũng nghĩ ra……………Vấn đề cốt lõi ở đây. Đa số các bạn hành động theo thói quen suy nghĩ và kết quả các bạn nhận được cũng đúng với suy nghĩ của bạn sở hữu. Tôi nghĩ tôi làm được còn bạn thì nghĩ không thể. Vấn đề gốc rễ ở đây là''suy nghĩ của chính bạn, 1 suy nghĩ lạc lối dẫn bạn đến số đông''Có phải thói quen sũy nghĩ như thế khó thay đổi? không đâu các bạn nhé có thể thay đổi được bởi bản thân con người mạnh mẽ hơn những thói quen đó.Tôi nhận ra rằng khoảng 10% biết đến điều này nhưng thật sự làm nó biến nó thành hành động tạo kết quả chỉ có khoảng 1%. Và 1% này đều là những người thành công và giàu có nhất trong xã hội này về cả vật chất và giá trị tạo ra.
Về phần mình tôi là đứa gan lì và không nghe theo những kiến hay sắp xếp từ gia đình vẽ cho mình “ học bằng giỏi, học lên tiến sĩ ấm lấy thân….’’ Bố mẹ nào chả khuyên con như thế nhưng xã hội bây giờ khác rùi’’ Chăm chỉ học hành không mang lại cho bạn thành công nếu thiếu đi một tư duy đúng đắn hay những nguyên tắc cũng như các kỹ năng sống. Tôi sinh viên K47 Ngoại Thương ( ngôi trường mà bao người mơ ước để rùi rất nhiều bạn trẻ vào Ftu rùi vẫn luôn ngồi mơ mọng sau này ra trường kiếm được chỗ làm ngon lành lương cao, tôi chỉ cười khi có người nghĩ như vậy, tôi nhìn vào thực tế). Thế mà đến giữa năm thứ nhất tôi chả thèm mò đến trường chỉ đi thi giữa kì và cuối kì. Bởi tôi nghĩ rằng tôi chả nhẽ phải giống như đa số sinh viên các bạn cứ đến trường hoặc có đứa ngồi chăm chỉ ghi chép, hoặc ngồi chém gió không thì lại ngủ. Đời sinh viên chỉ có ngày đi học , ăn ,chơi rùi ngủ thôi sao? Nhạt nhẽo … thế mà đa phần sinh viên mình như thế. Cái thời sức khỏe có sáng tạo có tại sao cứ sống 1 cuộc đời vô vị thế mà ko làm gì chứ. Tôi thấy bao người học hành chăm chỉ có bằng giỏi nhưng có giàu có gì đâu có chăng là 1 công việc bình thường và cuộc sống bình thường . Tôi ghét kiểu suy nghĩ cổ hủ kiểu suy nghĩ đám đông an phận như thế. Hồi nhỏ tôi lì lắm bố mẹ tôi đánh không thèm khóc trong khi chị và em tôi chưa đánh đã khóc. Chị và em sợ trời mưa sấm sét nhưng tôi cứ ra ngoài tắm mưa dù về nhà bị đánh tơi bời.…Tất cả làm nên tôi bây giờ 1 đứa gan lì, dám nghĩ dám làm và rất máu chiến hay máu khởi nghiệp ( người ta vẫn gọi là bẩm sinh đấy nhưng cái này không quan trọng nhé, khởi nghiệp hay tư duy đều có thể học được, và có rất nhiều bạn bè của tôi như thế và họ đã thành công ). Thời sinh viên bạn bè tôi chỉ thấy tôi đi thi giữa và cuối kì là chính thi thoảng mò lên lớp gặp bạn bè chơi 1 tí. Tôi làm gì thời gian đó ? tôi ra ngoài học hỏi, tôi đi bán hàng( tôi khá có duyên bán hàng tốt) ….Tôi thích thời trang và tôi muốn mở 1 cái shop thời trang. Lúc đó tôi gần cuối năm nhất, tiền không có, không có kinh nghiệm gì về thời trang, tôi nói tôi mở shop mẹ tôi mắng tơi bời ( chắc bạn cũng hình dung ra và còn ko cho tôi 3tr/ tháng đi học J), bạn bè bảo không làm được kèm một đống lý do…. Nếu tôi nghe theo họ, nếu tôi như bao người tôi đã bỏ cuộc nhưng không tôi lấy đó làm động lực quyết tâm làm cho bằng được, nếu tôi không làm lúc đó đã không có tôi bây giờ. Tôi đã làm và mở Shop thời trang đầu tiên vào cuối năm nhất với số vốn 50tr đi vay khắp nơi( vay vốn là cả 1 câu chuyện dài tôi làm được trong khi rất nhiều người mún làm nhưng vì ko tiền mà bỏ cuộc) . Vượt qua 1 lần vượt qua những lần sau đó thật dễ dàng ( giống như 1 thói quen chính vì thế tôi khuyên học viên đừng bao giờ bỏ cuộc vì bỏ cuộc 1 lần bạn sẽ bỏ cuộc nhiều lần nữa)… kết quả Shop thứ 2, thứ 3 tiếp tục mở ra sau 1.5 năm với quy mô càng lớn và tất nhiên lợi nhuộn càng nhiều.’’ Năm 3 tôi được lên báo sinh viên nghìn đô’’ thực tế tôi còn kiếm được nhiều hơn thế. …..Sau đó tôi muốn học CFA nhiều người lại ngăn cản “ bạn tôi bảo mày mà đõ tao bái mày làm sư phụ vì đi học trên trường không đi sao mà biết những vấn đề tài chính đó, hay anh bạn tôi nói khó lắm em ơi e phải bỏ 2 cái shop của em đi và bỏ luôn người yêu 1 ngày học 6 tiếng mới đỗ) ….tôi vẫn đỗ ngon lành mà không phải bỏ cái gì…...Tôi chả học giỏi hơn nhưng bản thân tôi chưa bao giờ nghĩ mình trượt cả và luôn nghĩ sẽ đỗ thôi…..vấn đề là ở suy nghĩ đó đấy. Tôi kể về bản thân tôi không phải để khoe khoang, bởi cho đến bây giờ những việc mình đã làm tôi thấy bình thường, tôi cũng giống như các bạn thôi chỉ có điều tôi suy nghĩ khác đa số các bạn. Tôi nghĩ tôi làm và tôi tin mình có thể làm được. Mong muốn của tôi khi viết note này mong tất cả các bạn đọc được hãy lập trình lại tư duy thay đổi suy nghĩ theo hướng tích cực để cuộc sống của mình ý nghĩa hơn , tôi làm được và bạn cũng làm được nếu bạn cũng nghĩ như tôi. Đừng bao giờ bó buộc mình hay giới hạn mình trong 1 vòng tròn nhỏ khép kín mà hãy mở rộng nó ra bởi bạn có đủ dũng khí đủ tài năng làm được nhiều thứ hơn bạn nghĩ . Đừng quá chú trọng vào học hành mà hãy chú trọng vào tư duy thành công, các nguyên tắc sống hay các kỹ năng mềm. Không quan trọng là bạn học trường nào quan trọng là trong môi trường đó bạn làm gì và làm được gì bạn nhé. Vì thế đừng tự ti sẽ mất đi nhiều cơ hội đến với mình đó.
Sang năm 4 tôi bắt tay vào mảng đào tạo ( theo nhiều người thì đây là mảng không phải thế mạnh của tôi bởi họ cho rằng tôi hợp với ngành thời trang, làm đẹp và nhà hàng hơn). Nếu tôi không làm thì chắc chắn rằng tôi không bao giờ nhận ra mình lại tâm huyết và đam mê với lĩnh vực này như thế. Tôi đã làm tốt hơn những gì mình nghĩ Harvard ngày một đi vào lòng người bởi nơi đây các bạn là gia đình của tôi. Vậy các bạn trẻ nhé đừng là đám đông đừng là người bình thường hãy khác đi bởi tôi tin rằng nếu bình thường bạn sẽ không thỏa mãn đâu. Nếu bạn nào muốn đi làm ở các tổ chức hãy là người tỏa sáng, truyền cảm hứng cho người khác chứ đừng đi làm 1 ngày 8 tiếng về cho xong không chút dư âm để lại. ….Đừng nghĩ mình học kỹ thuật chỉ để làm kỹ thuật nhé, mình biết nhiều người học kỹ thuật
nhưng làm kinh tế rất giỏi và thành công. Nếu bạn nào muốn khởi nghiệp thì hãy cứ lên kế hoạch tìm hiểu, học hỏi và bắt tay vào làm đi bỏ qua tất cả những cản trở xung quanh mình ( họ là đám đông họ chả dám làm nhưng thích cản trở người khác…thế thì kệ đi) rùi sẽ có kết quả, đừng nản đừng bỏ cuộc mỗi khi thất bại bởi có sai mới có đúng, lấy đó là động lực tiến lên….
Tôi chả viết nữa đâu ( tôi thấy mình nói nhanh hơn là viết ấy). Mong các bạn trẻ nhớ nhé .tất cả là ở chính bạn, chính suy nghĩ cản bản thân mình, suy nghĩ đó tạo ra cuộc sống của bạn. Tương lại của bạn so chính bạn quyết định và đừng để ai quyết định thay bạn. Quan trọng lắm một tư duy tích cực và tôi tin bạn có thể làm được… Đừng ngồi băn khoăn là đam mê của mình là gì mới làm nhé vì mọi thứ tôi làm mới đầu tôi chỉ thích thôi và sẽ có lúc nào đó bạn tìm ra đam mê của mình như chính tôi đã tìm ra nó khi làm giáo dục. Có làm mới biết được.
Nếu bạn muốn thành công trước tiên phải thay đổi tư duy, suy nghĩ theo cái cách mà người thành công vẫn nghĩ ( theo tôi chiếm 90% làm nên thành công của 1 người) nó là tiền đề cho mọi thay đổi khác …..Ngoài ra còn có những nguyên tắc sống, thái độ, những kỹ năng mềm ….tạo nên điều kiện đủ.
Tôi làm được, tôi đã thành công bởi tôi chị khác bạn duy nhất 1 điều tôi luôn nghĩ ‘’mình có thể làm được’’ đơn giản thế thôi, niềm tin đó cho tôi sức mạnh, cho tôi động lực học hỏi và sự quyết tâm đi đến cùng.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
chị ơi năm nhất chị được nhà cho 3 tr 1 tháng cơ ạ ?
ReplyDeleteMột người đáng được ngưỡng mộ!
ReplyDelete